PHÁ HẠC HẢI – Quảng Bình
Phá Hạc Hải nằm ở cuối nguồn sông Kiến Giang, nơi tiếp giáp hai huyện Lệ Thuỷ và Quảng Ninh, cách trung tâm thành phố Đồng Hới chừng 20 cây số bên cạnh Quốc lộ 1A. Phá Hạc Hải có diện tích khoảng 12km2, độ sâu 1,5-3m. Phá Hạc Hải là vùng nước lợ, có độ mặn 15-20% cho nên có rất nhiều loài thủy sản nước lợ như: tôm, cua, cá bống, cá buôn, cá úc, cá leo béo ngọt, rạm gạch nổi tiếng. Hàng trăm hộ gia đình xung quanh phá Hạc Hải chuyên nghề đánh bắt thuỷ sản để cung cấp cho thị trường Đồng Hới – trung tâm tỉnh lị của Quảng Bình. Phá Hạc Hải cũng là nơi rất thuận lợi cho cây lác (cây cói) phát triển. Ở đây, cói mọc tự nhiên cả hàng trăm héc ta, nhưng lại là nguồn nguyên liệu chính cho các làng nghề làm chiếu. Dưới đáy phá Hạc Hải, còn có nhiều rong rêu mà người dân thường khai thác về làm phân bón cho cây cối hoa màu.
Trong Đại Nam nhất thống chí triều Nguyễn, đã mô tả phá Hạc Hải như sau: “Ở cách huyện Lệ Thủy 14 dặm về phía Bắc, có tên là Thiển Hải, cũng gọi là Bình Hồ… trăm sông tụ hội, mọi nhánh đổ về, gọi là Hạc Hải, phía Đông Bắc từng động cát chập chồng, phía Tây bắc vạn núi chắn ngang, chỗ sâu chỗ cạn, có một đường lạch rất sâu, thuyền bè đi lại cần phải đề phòng sóng gió; hạ lưu hợp với sông Mỹ Hương rồi đổ ra biển”. An Nam chí chép: “Thiển Hải ở huyện Nha Nghi, sóng biếc mênh mông, cây lau rậm rạp, chim nước nổi chìm, thuyền chài tụ tán có thể làm nơi du ngoạn của một phương.”